Làm thân thánh tổ của cả một làng, ngài vốn nghĩ chỉ nuôi ong lấy mật, nuôi gà lấy trứng, ngồi trong lồng mà vẫn ăn hết mỹ vị thế gian, chẳng ngờ có ngày bị bắt về tổ tò vò, ả ong chúa còn muốn nuôi ngài lớn lên đè ra lấy giống. Chưa kịp lấy xong, đã kiếm một toán ong đực toan lấy nốt. Khốn nạn, con điên kia! Ông là trò đùa cho mày à? Đúng là nuôi ong tay áo! Couple: Cậu Đường x Chúa Mật Góp vui: Animal Planet.
Viết nhân dịp nghe lại Tát Nước Đầu Đình của Lynk Lee. Có thể xem là phần tiếp theo của Cái Áo Duyên và Lãng Tử Hồi Đầu. :)) Nội dung: Biết là nông nỗi mấy khi Duyên trao cho đứa nhóc tì chín gang Chờ nàng nẫu hết ruột gan Đến khi nàng lớn, nàng than tôi già. Đây là câu chuyện về một nàng tránh tham và một anh tham gánh... Nam nữ chánh là con của hai cặp trong hai bộ kia. :")
Cậu phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, lúc sau có được năng lực đọc ý nghĩ người liền đâm hối hận, thương mợ tận trời. Mợ giả ngu muội bám riết để cậu chán ghét, sau đột nhiên bị theo đuổi, phát hoảng trốn cậu như trốn lũ. Cũng chỉ là chuyện xưa cũ của một chàng lãng tử hồi đầu... P/S: truyện nhẹ nhàng, chừng 13c trở xuống, có chút ngược, chút sắc, chút máu cún... nói chung nhạt phẹo phèo pheo. :D